º°¨(¯`'•.¸Sesshoumaru FC¸.•'´¯)¨°º
Chào mừng bạn đến với Sesshoumaru Fan Club ^_^
Nếu đây là lần đầu bạn ghé thăm diễn đàn, hãy đăng ký để theo dõi và tham gia thảo luận cùng chúng tôi.


Join the forum, it's quick and easy

º°¨(¯`'•.¸Sesshoumaru FC¸.•'´¯)¨°º
Chào mừng bạn đến với Sesshoumaru Fan Club ^_^
Nếu đây là lần đầu bạn ghé thăm diễn đàn, hãy đăng ký để theo dõi và tham gia thảo luận cùng chúng tôi.
º°¨(¯`'•.¸Sesshoumaru FC¸.•'´¯)¨°º
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Mon Jan 25, 2010 3:01 pm
[Naruto] The hana and the girl Bgavat12
Avatar
[Naruto] The hana and the girl Bgavat18
[Naruto] The hana and the girl Bgavat10[Naruto] The hana and the girl Bgavat12[Naruto] The hana and the girl Bgavat13
[Naruto] The hana and the girl Bgavat15Shinichi_Kudo[Naruto] The hana and the girl Bgavat17
[Naruto] The hana and the girl Bgavat19[Naruto] The hana and the girl Bgavat21[Naruto] The hana and the girl Bgavat22
Shinichi_KudoNewbie
Aquarius
Tổng số bài gửi : 11
Birthday : 04/02/1998
Age : 26
Status : www.blood.tv
Slogan của bạn : Slogan
Yên Nhật : 5391
Registration date : 12/07/2009
[Naruto] The hana and the girl Vide10

Bài gửiTiêu đề: [Naruto] The hana and the girl


[Naruto] The hana and the girl


( " Hana " : hoa )

Diclaimer : Naruto
Author : CindeRinlla
Note: Fanfic do chị CindeRinlla viết và tớ chỉ là người xin phép chị post lên nông trường mình.
Nguồn: [You must be registered and logged in to see this link.]

Category : Original
Genres :-Angst - Romance
Pairing : Haruno Sakura , Uchiha Sasuke , Uzumaki Naruto , .......
Warning: Không dành cho anti SasuSaku
Rating : PG
Sumary :
“ Này , Sakura , cậu thích mùa gì nhất ? “
“ Mùa xuân “
“ thích màu gì nhất ?”
“Màu hồng “
“ Thích vẽ gì nhất ? “
“ vẽ Hoa anh đào”
.
.
“ Vậy thích ai nhất ?”
.
.
.
“ Sasuke –kun !”
.
.
.
The Hana and the Girl
.
.
Chapter 1.
*
Cho đến tận bây giờ Sasuke vẫn còn nhìn thấy những bức tranh của cô ấy . Những mẩu kí ức vụn vặt , những hình khối méo mó , những cây anh đào lặp đi lặp lại trên tờ giấy trắng vẫn xuất hiện . Thỉnh thoảng anh lại bắt gặp chúng ở đâu đó , dưới gầm giường hay trên nóc tủ trà nhà anh chẳng hạn , cũng có thể là trong thùng giấy vụn của thư viện Konoha ,hay được cất giữ cẩn thận trong một chiếc rương vân gỗ của Ino , ở bàn làm việc trước đây của cô , ở gốc cây trúc đào trước sân nhà cô , ở chiếc giỏ xe đạp ba bánh cô hay đi khi còn nhỏ , ở tất cả mọi nơi , ở tất cả mọi người.
*
Cô ấy rất thích cây , nên cũng chỉ vẽ cây . Khi còn bé cô vẽ cây trên tất cả những gì mình yêu quý : đứa bé có bông hoa râm bụt mọc ra giữa đình đầu , người mẹ đang ngồi đan len trên ngọn cao nhất của cây đa , và Sasuke . Sasuke cô vẽ vẫn đang ngồi lầm lì giữa một bông cẩm tú cầu hồng rực. Khi đi bộ cùng anh , cô thường tụt về phía sau , đặt bàn tay lên vỏ cây như chào hỏi , cũng có lúc cô bảo rằng cô nói với nó “ Tớ sẽ thành cô dâu của Uchiha Sasuke !”
Thứ cô vẽ nhiều nhất là một cây anh đào già ở mép bờ sông . Cái cây ấy không có gì đẹp , không có gì rực rỡ ngoài việc nó vẫn ra hoa lác đác hàng năm , ở giữa bãi đất trống xám xịt không có một ngọn cỏ. Bãi đất ấy chiều nào lũ ninja con nít cũng tập luyện , đầy tiếng hét và mồ hôi rơi , những gương mặt tái mét và lem luốc. Cô thản nhiên ngồi trên chiếc cầu gỗ , cây chì than trong tay đưa lên đưa xuống như đôi mắt của cô bé , khi ráng chiều đỏ rực bắt đầu chiếu xuống , tia nắng màu mật ong hắt lên khuôn mặt đang nhìn nghiêng của cô , tạo thành một đường cong nhỏ xíu , vững vàng. Cô chẳng là ai trong bọn họ , hoàn toàn nhởn nhơ đến lọt thỏm giữa cái cảnh luyện tập ấy .
.
.
Cô đang vẽ những cây anh đào.
*
Năm học lớp 2, cô và anh đều bị cấm túc vào buổi chiều. Bài tập ngoại khóa :hãy vẽ ước mơ của mình . Cô không nộp đúng giờ vì cô vẽ quá nhiều , còn anh không nộp đúng giờ vì anh không vẽ gì cả.
Anh ngồi đối diện cô ấy , như mọi khi , những tia nắng buổi chiều tạo ra một vệt sáng trải dài từ vàng trán đến sống mũi , rồi khuôn miệng của cô bé. Tia sáng nhỏ xíu vững vàng giống như năm đầu ngón tay đang miệt mài tô vẽ . Cô vẽ không chừa một xó xỉnh nào, những bông hoa rất to và những cái cây có cánh đang bay trên trời ở mọi góc tờ giấy . Anh hỏi cô ước mơ gì , cô ấy lắc đầu cười , tiếng cười rúc rích nhưng trong suốt.
Cô không dám về nhà một mình vì sợ trời tối . Giờ cấm túc đã hết từ lâu . Cô lắc tay anh cười hiền lành cầu khẩn .
“ Cứ đợi đi . “ Anh nói “ Rồi tớ sẽ quay lại cùng đi với cậu .”
Anh chạy mất trong đếm .Cô bé vẫy tay chào anh , hắt thành cái bóng nhỏ thấp bé in trên hành lang tối tăm . Anh nghĩ khi những con cú kêu , khi trời thực sự tối , cô sẽ chẳng đợi nữa. Cô sẽ đi về nhà ,một mình , chẳng có gì mà phải lo lắng.
*
Hôm sau chẳng ai thấy cô đâu.
Cô ấy đã ngủ lại ở đó cho đến sáng , ôm chặt bức tranh rực rỡ vào lòng. Mẹ cô hoảng hốt lôi cô về nhà , ơn trời hôm nay là Chủ Nhật , bà nói . Khi đi cùng mẹ về nhà, cô nhìn thấy anh đang tập luyện ở bìa rừng . Mặc cho tiếng người mẹ la hét , cô ấy chạy tới bên anh cười hạnh phúc như trẻ con được nhận quà , khóe mắt không hề ướt , không một giọt nước mắt khóc lóc, cô nói
“ Này Sasuke , tớ đã đợi cậu đấy“
Anh im lặng quay lưng , anh đang ghĩ về cái bóng nhỏ thấp bé in trên hành lang tối tăm hôm qua ấy.
“ Đây là thứ tớ mơ ước “ cô vẫn cười rồi chỉ vào bức tranh
.
Thứ tớ mơ ước là làm một cô dâu hạnh phúc !”
.
Anh đành quay đầu lại.
Ở chính giữa bức tranh , có một cô gái mặc váy dài đến mắt cá chân và đi một đôi giày thể thao màu hồng . Trên đỉnh đầu cô ấy mọc lên một cây anh đào với hàng chữ nhỏ khắc trên thân cây : Haruno Sakura – 7 tuổi.
.
*
Ino khóc khi xem phim tình cảm lâm li . Cô ấy đang đứng bên cửa sổ và tưới nước cho một giò phong lan , nói bằng một giọng nhẹ nhàng nhưng rõ ràng , Ino thân yêu , đừng lãng phí nước mắt thế.
Khi những ngón tay khẳng khiu của cô ấy dừng trên khoé mắt người , những giọt nước mắt bỗng khô ran , những đứa trẻ ngừng khóc , những cô gái thôi sụt sịt , khi còn bé , vào một đêm mưa , Sasuke cũng đã ngừng khóc.
Anh thấy mình đang nhỏ lại , cắm đầu chạy khỏi căn nhà đầy thây ngừơi của gia tộc Uchiha. , nứơc mắt trong như nước mắt mưa . Cô ấy xuất hiện sau lưng anh với một chiếc ô màu đen vẽ hoa cải vàng , tay còn lại là bảng màu vẽ .
.
“ Ướt quá, Sasuke-kun “ Cô bé nói .
Anh gạt chiếc ô ra khỏi tay cô ấy , nó bay lên rồi ngã xuống lòng đường ẩm ướt . Sasuke chạy , vừa chạy vừa cắn chặt môi ,nhưng cơn bão dữ dội trong lòng bỗng bị dìm xuống,cậu bé Sasuke thôi khóc . Còn cô ấy , vẫn như mọi khi , không có một giọt nứơc nào trên khoé mắt , mái tóc ướt đẫm chuyển sang màu đỏ tía , cô ấy gọi anh :
.
“ Sasuke-kun , về nhà đi ! Tớ đang đợi cậu đấy ! .”
*
Cô ấy lúc nào cũng vậy. Cô ấy lúc nào cũng giữ thói quen chờ đợi anh. Bất kể khi nào ,bất kể ở đâu . Cô đợi anh trước thềm nhà khi đi làm nhiệm vụ , cô đợi anh trên cây cầu để cho anh thấy những bức vẽ hoa đào. Khi đi cùng anh cô ấy thường tụt lại đằng sau và đặt một bàn tay lên thân cây , nói thầm thì : “ Tớ muốn làm cô dâu của Uchiha Sasuke .!”
.
Họ hỏi tại sao Sasuke không cưới cô bé ấy , khi cả hai đã lớn. Anh nghĩ tới giấc mơ trong sáng đầy màu sắc của cô ấy ngày xưa , trong bộ áo cô dâu kì cục rồi bất chợt cảm thấy xa lạ. Cái cách thức cô ấy cừơi , trong sáng như thế , hạnh phúc như thế , cái cách cô ấy vẫn đạp xe trong vườn và thỉnh thoảng đâm vào bụi dứa dại , Sasuke luôn nhớ tới , như một người tầm thường ngắm nhìn một cây hoa xinh đẹp trong trẻo từ đằng xa , tự nhủ mình suốt đời không được làm vấy bẩn .Nhưng đó còn là chuyện của sau này , còn khi họ 17 tuổi ,chưa bao giờ nghĩ tới 1 gia đình tương lai , cũng không nhất thiết phải xưng anh em và có những món quà của lễ tình nhân , Sasuke thường để cô ấy nằm lên đầu gối mình , dưới tán cây anh đào và cô ấy vẽ.
.
Anh không bao giờ chạm vào mái tóc cô ấy , sống mũi nhỏ hay đôi mắt hơi cụp xuống . Anh cũng không bao giờ trò chuyện , nói những thứ vỗ về ngọt ngào. Cô ấy quan sát cây, anh quan sát cô ấy , họ quan sát lẫn nhau , cô gái nhỏ chưa bao giờ đòi hỏi điều gì hơn thế. Nhưng có một lần , chỉ một lần duy nhất vào buổi chiều cuối cùng của tuổi 17 , anh đã hỏi cô ấy .
.
“ Này , Sakura , cậu thích mùa gì nhất ? “
.
“ Mùa xuân “
.
“ thích màu gì nhất ?”
.
“Màu hồng “
.
“ Thích vẽ gì nhất ?
.
“ vẽ Hoa anh đào”
.
.
“ Vậy thích ai nhất ?”
.
.
.
“ Sasuke –kun !”
*
Anh biết cô ấy luôn chờ đợi anh.Và sẽ chẳng một lần nào phải ước, giá ở đâu đó , có người đang đợi tôi.
Chapter 2
*
Thỉnh thoảng có những cơn mưa lạ lùng .
Khi bầu trời không vần vũ mây đen . Tại sao lại như thế , đôi lúc Sasuke nghĩ suy nghĩ con người thường sai lệch . Có lẽ sau cơn mưa mới là mây đen , buổi sáng mới là kết thúc của một ngày , vì lúc đó không phải khoảng thời gian quá nhiều ánh sáng chói mắt , làm con người mất lí trí nhất sao ?.
.
Nhưng cứ như thế mà người ta hay hướng về đêm .
.
Không phải trải qua nhiều chuyện , tâm hồn trở nên u tối , Sasuke mới đặc biệt thích bóng đêm . Cũng không phải vì sắp đối mặt với chia ly , hay quyết định rời bỏ Konoha bé nhỏ , trong lòng anh mới chân thật như bóng đêm như thế .
Cô ấy cũng thường không ngủ được , ra ngoài đánh đu . Ở khu kí túc xá nữ trứơc kia tiếng đu quay vang lên mãi không thôi . Cót két giữa đêm giống như tiếng thời gian đang chạy đi . Một nhịp quay là một ngày đi mất , không hiểu sao Sasuke khi nhìn sang khu kí túc cũ đó lại mường tượng ra vậy . Nhưng điều đặc biệt là , anh thích tiếng cót két đó , trong lòng mỗi khi nghe nó và nhìn thấy dáng bé nhỏ đang đánh đu thừơng muốn hét lên , ô , có một kẻ cũng giống như mình .
.
.
Có một kẻ ,…..
.
.
.
Nhưng Sasuke nhận ra ,
Đêm vừa tĩnh mịch , vừa đáng yêu , mái nhà lách tách những hạt mưa cuối cùng . Mùi quýt và bánh quế nhà bên làm con người ta mềm nhũn ,
.
.
ở hiên nhà , mùa hè khu kí túc đã qua rồi.
.
.
.
.
“ Nửa đêm mà ra ngoài ngồi à , Sasuke- kun ?.”
“ À ,tại không ngủ được .” Sasuke thấp giọng .
Cô ấy mỉm cười .
“ Vậy tớ làm đồng loã nhé . “
.
Đang đứng ở phía nhà bếp , Sakura mở tủ lạnh và ném cho anh một chai nước . Bỗng dưng khi thứ nứơc đường lạnh giá trôi xuống cổ họng và biến mất không tì vết , cảm giác sống động của mùa hè ở khu kí túc mất ngủ triên miên ấy , lại cựa quậy.
.
“ Này , giống lắm đấy .” Anh nói
“ Cái gì cơ ? .” Sakura trả lời
“ Khu kí túc xá năm cuối ấy , mùa hè thường hay uống thứ này .”
“ Hoá ra là đang nhớ khu kí túc đó à .” Sakura ngồi xuống , nhìn vào những hạt nước lấm tấm như thuỷ tinh trên cái lon thiếc bé nhỏ bằng đôi mắt chăm chú “ Nhưng Sasuke-kun , mùa hè đã qua rồi .”
.
Khi cô ấy ngồi hướng về mặt trăng , anh mới nhận ra .
Vầng trăng tháng 3 đang mọc , mùa hoa anh đào mới rộ lên tuần trước thôi , phủ lên không gian những hạt bụi màu hồng .
.
Màu tóc của Sakura càng ngày càng nhợt nhạt , trong đêm mới nhận ra rõ đến thế , sự nhợt nhạt kì lạ này . Không phải là màu của mái tóc hồng nhạt , mà là thứ màu sắc bị bào mòn , là màu của mái tóc từng hồng rực rỡ đang bị bào mòn , giống như khi nhìn vào gương mặt người già đầy nếp nhăn , người ta không nghĩ về hiện tại mà thường thắc mắc về quá khứ , rồi tự hỏi , bà còn sống đến bao lâu ?
. Vốn lặng lẽ hiền lành , Sakura thường đi ra đi vào Konoha như cái bóng , cô ấy vốn dĩ đã có dáng vẻ mờ nhạt như thế , như một người già.
Nhưng ,
Suy nghĩ về mái tóc dưới ánh trăng của cô ấy làm anh bỗng bật cười ,
Có lẽ , có lẽ Sakura đang biến mất , từ từ thôi , mọi màu sắc đang phai đi , đến khi không còn sự hiện diện thực thể nào nữa ,
Cô gái như cái bóng ấy .
Hay bởi vì Sasuke đã nhận ra rõ mầm mống của chia li ?
.
.
.
“ Này , cậu tự dưng lại cười . “ Sakura hỏi , lúc này đã ngồi xuống hiên nhà , gương mặt , hướng về phía mặt trăng , giống hệt như anh .
.
“ Tớ đang nghĩ đến một chuyện rất kì lạ “ Anh trả lời .
” Ồ , hôm nay cậu cũng rất kì lạ .” Cô ấy quay sang nhìn anh chằm chằm , gương mặt phản chiếu một đường nét vững vàng dưới ánh trăng “ Cậu trả lời tớ .”
“ Có gì lạ đâu .”
“ Đựơc rồi , được rồi .” Cô ấy cười “ Cậu đang nghĩ cái gì vậy.”
.
“ Về chuyện cậu biến mất .”
“Cái gì cơ ?” Sakura lắp lại .
“ Tóc của cậu đang nhạt đi . Cậu đang bốc hơi . Lúc tớ về thì cậu đã biến mất rồi , chẳng còn ai nhớ cậu cả .”
Sakura dựa đầu vào gối , mái tóc loe hoe che mất gò má nhỏ , làm cô có vẻ gì đó vừa ngang ngược xấc láo , lại rất hiền lành .
“ Có phải vì sắp đi nên bỗng dưng ăn nói kì lạ không ? .” Sakura chầm chậm nói “ Dù cậu nói có vẻ đúng .”
“ Đùa đấy .” Anh duỗi hai chân thẳng ra thoải mái như trẻ con “ Thật ra cậu lúc nào cũng thế phải không , lầm lì lẳng lặng rồi biến mất lúc nào không hay ấy ? “
“ Chắc là vậy . Thật là vô dụng nhỉ ? .”
“ Cậu cũng biết à .”
“ Ừ , tất cả chúng ta đều như vậy phải không ? . “ Sakura hướng thẳng ra con đường tối phía trước mặt , giọng hùng hồn “ Không rõ mình là ai , cũng không biết chỗ mình thuộc về , lại càng không có mơ ước trong sáng to lớn đễ cố gắng . Rõ ràng sinh ra ở trên đời này là diễm phúc , nhưng lúc nào cũng lặng lẽ nhìn nó như một người ngoài cuộc cô đơn , phải không nào ? “
.
Hiên nhà hướng về phía trăng , là xét ở phạm vi bầu trời .Dưới mặt đất , anh và cô ấy đang hướng về phía núi Asagao , bóng cây cối trên núi đè xuống thật nặng nề. Những điều cô ấy nói , tuy không rành mạch như khi thốt ra chúng , nhưng Sasuke nghĩ mình nắm bắt được . Cái thứ cảm giác gọi là lạc lõng ấy . Trong lòng anh , như mỗi khi nghe lời nói của cô ấy , lại dấy lên một cơn bão nhỏ.
.
.
.
Bỗng dưng Sasuke muốn hỏi , dù có đi 10 năm hay 20 năm , tớ có thể quay về được không ?
Như một đứa trẻ.
.
.
.
.
.
.
.
“ Này ,cố gắng quay về khi tớ còn ở đây đấy nhé !”
Chiếc ô màu vàng vẽ hình hoa cải mở to như bông hoa nở rực rỡ , gương mặt Sakura chưa kịp hiện ra đã nghe thấy câu nói đó rồi .
“ Cố gắng đợi đi .” Anh cười , nói bằng giọng bông đùa “ Cậu giỏi việc ấy nhất mà .”
“ Đúng vậy nhỉ .” Sakura cũng cười , đôi mắt hơi cụp xuống làm nó càng giống một nét vẽ cắt ngang gương mặt . Trong một lúc Sakura mang dáng vẻ mờ nhạt của du nữ mùa xuân trong bức tranh cổ .
Đi xuống cuối thềm nhà là lại thấy mặt trăng lộ ra không dấu diếm . Sakura cũng nhìn mặt trăng . Trong đêm , ánh sáng yếu ớt lại càng thừa thãi . Một mình dưới chiếc ô , chạm vào cái lạnh toát của tay cầm bằng sắt , Sakura có dáng vẻ đau buồn tội nghiệp đặc biệt . Dù chưa từng nhìn thấu nội tâm của cô ấy , nhưng Sasuke nghĩ trong lòng Sakura , hạt mầm chia lia đã vươn thành cây và nở hoa mất rồi .
.
.
.
“ Tạm biệt , Sasuke-kun .” Cô ấy nói .
“ Tạm biệt .” Sasuke trả lời .
“ Khi cậu quay về , tớ vẫn ngồi vẽ ở chỗ cầu đấy .” Sakura bước xuống sân “ Nhớ chào tớ một tiếng nhé .”
“ Được .”
.
.
Sasuke đóng cửa . Khi cánh cửa khép hờ chỉ còn nhìn thấy một nửa gương mặt tĩnh lặng của Sakura .
Đó là mùa xuân , hoa đào nở rộ , phủ lên không gian những hạt bụi màu hồng .
.
.
.
Anh nhớ mình đã cảm thấy chán ghét thế nào khi tối nay cô ấy đến , như mọi ngày , thể nào cũng chuẩn bị thức ăn đủ thứ kiều . Trong căn bếp nồng nặc mùi cá nứơc và lu mờ bởi khỏi từ chiếc ấm trà đặt trên bếp , Sakura chỉ lặng lẽ mỉm cười khi anh bảo sẽ rời bỏ Konoha.
Bỗng dưng anh nhớ tới gương mặt cô ấy lúc nhỏ . Những đường nét vững vàng trên sống mũi cô ấy , chống đỡ mọi sức mạnh của cơn mưa ngoài cửa sổ . Bức tranh cô dâu và cây anh đào của cô ấy , và buồn cười đến thế nào , kể cả đôi mắt ráo hoảnh không một giọt nứơc của cô ấy . Đêm cuối cùng đặt chân ở Konoha đó , cảm giác sống động về kỉ niệm của quá khứ xoáy ở trong lòng đến tận bây giờ , Sasuke vẫn không quên .
.
.
.
Vì lúc đó Sakura đã khóc .
Lần đầu tiên anh nhìn thấy cô ấy khóc . Chỉ một giọt nứơc duy nhất từ khoé mắt rơi xuống , chảy dài trên gương mặt chậm chạp rồi biến mất. Mặt trăng treo lơ lửng trên đầu bình thản . Còn Sasuke qua khe cửa lại bàng hoàng
.
.
..
“ Sasuke-kun , đừng đi .”
Cô ấy thì thầm . Lúc đó không hiểu vì sao anh lại nghe thấy tiếng cót két của chiếc đu quay , nhưng đúng như lời Sakura nói ,mùa hè khu kí túc đó đã qua rồi .
.
.
.
“ Tớ sẽ không đợi nữa đâu .”
.
.
.
-*-
.
.
.
Trong suốt nhiều năm , Sasuke đã đựơc bảo vệ bằng một tấm màn lớn được đan kết bằng rất nhiều điều . Dù anh khi ấy chưa từng nhận ra , nhưng khi bước ra ngoài mới thấy được sự an toàn của nó. Tấm màn dù mơ hồ nhưng chắc chắn và kiên định , ấm áp đến nỗi khi chưa thử bước ra thì chưa từng biết mình đã ở trong đó . Đó là cuộc sống nhàn hạ lặng lẽ ở Konoha , dịu dàng ôm lấy cô gái vẽ hoa anh đào.
Mỗi khi nghĩ về khoảng thời gian kì lạ nhưng nhàn nhã đó , thì mọi thứ lại hiện về sống động như bức tranh trong lòng anh : Khu kí túc mùa hè ẩm ướt , mặt trăng , lon nứơc nhỏ , và cả giọt nước mắt duy nhất của Sakura , cả cái đã được cô định nghĩa là “ sự lạc lõng.”
Cả buổi tối cuối cùng đó , Sasuke không bỏ sót một chi tiết nào .
Sasuke vận còn rất nhớ.
Đó là buổi tối mà mùa hè đã qua rồi ,
Hoa đào nở rộ ,
Phủ lên không gian ,
những hạt bụi màu hồng.









Được sửa bởi Shinichi_Kudo ngày Mon Jan 25, 2010 3:08 pm; sửa lần 1.
Mon Jan 25, 2010 3:02 pm
[Naruto] The hana and the girl Bgavat12
Avatar
[Naruto] The hana and the girl Bgavat18
[Naruto] The hana and the girl Bgavat10[Naruto] The hana and the girl Bgavat12[Naruto] The hana and the girl Bgavat13
[Naruto] The hana and the girl Bgavat15Shinichi_Kudo[Naruto] The hana and the girl Bgavat17
[Naruto] The hana and the girl Bgavat19[Naruto] The hana and the girl Bgavat21[Naruto] The hana and the girl Bgavat22
Shinichi_KudoNewbie
Aquarius
Tổng số bài gửi : 11
Birthday : 04/02/1998
Age : 26
Status : www.blood.tv
Slogan của bạn : Slogan
Yên Nhật : 5391
Registration date : 12/07/2009
[Naruto] The hana and the girl Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Naruto] The hana and the girl

Chapter 2
*
Thỉnh thoảng có những cơn mưa lạ lùng .
Khi bầu trời không vần vũ mây đen . Tại sao lại như thế , đôi lúc Sasuke nghĩ suy nghĩ con người thường sai lệch . Có lẽ sau cơn mưa mới là mây đen , buổi sáng mới là kết thúc của một ngày , vì lúc đó không phải khoảng thời gian quá nhiều ánh sáng chói mắt , làm con người mất lí trí nhất sao ?.
.
Nhưng cứ như thế mà người ta hay hướng về đêm .
.
Không phải trải qua nhiều chuyện , tâm hồn trở nên u tối , Sasuke mới đặc biệt thích bóng đêm . Cũng không phải vì sắp đối mặt với chia ly , hay quyết định rời bỏ Konoha bé nhỏ , trong lòng anh mới chân thật như bóng đêm như thế .
Cô ấy cũng thường không ngủ được , ra ngoài đánh đu . Ở khu kí túc xá nữ trứơc kia tiếng đu quay vang lên mãi không thôi . Cót két giữa đêm giống như tiếng thời gian đang chạy đi . Một nhịp quay là một ngày đi mất , không hiểu sao Sasuke khi nhìn sang khu kí túc cũ đó lại mường tượng ra vậy . Nhưng điều đặc biệt là , anh thích tiếng cót két đó , trong lòng mỗi khi nghe nó và nhìn thấy dáng bé nhỏ đang đánh đu thừơng muốn hét lên , ô , có một kẻ cũng giống như mình .
.
.
Có một kẻ ,…..
.
.
.
Nhưng Sasuke nhận ra ,
Đêm vừa tĩnh mịch , vừa đáng yêu , mái nhà lách tách những hạt mưa cuối cùng . Mùi quýt và bánh quế nhà bên làm con người ta mềm nhũn ,
.
.
ở hiên nhà , mùa hè khu kí túc đã qua rồi.
.
.
.
.
“ Nửa đêm mà ra ngoài ngồi à , Sasuke- kun ?.”
“ À ,tại không ngủ được .” Sasuke thấp giọng .
Cô ấy mỉm cười .
“ Vậy tớ làm đồng loã nhé . “
.
Đang đứng ở phía nhà bếp , Sakura mở tủ lạnh và ném cho anh một chai nước . Bỗng dưng khi thứ nứơc đường lạnh giá trôi xuống cổ họng và biến mất không tì vết , cảm giác sống động của mùa hè ở khu kí túc mất ngủ triên miên ấy , lại cựa quậy.
.
“ Này , giống lắm đấy .” Anh nói
“ Cái gì cơ ? .” Sakura trả lời
“ Khu kí túc xá năm cuối ấy , mùa hè thường hay uống thứ này .”
“ Hoá ra là đang nhớ khu kí túc đó à .” Sakura ngồi xuống , nhìn vào những hạt nước lấm tấm như thuỷ tinh trên cái lon thiếc bé nhỏ bằng đôi mắt chăm chú “ Nhưng Sasuke-kun , mùa hè đã qua rồi .”
.
Khi cô ấy ngồi hướng về mặt trăng , anh mới nhận ra .
Vầng trăng tháng 3 đang mọc , mùa hoa anh đào mới rộ lên tuần trước thôi , phủ lên không gian những hạt bụi màu hồng .
.
Màu tóc của Sakura càng ngày càng nhợt nhạt , trong đêm mới nhận ra rõ đến thế , sự nhợt nhạt kì lạ này . Không phải là màu của mái tóc hồng nhạt , mà là thứ màu sắc bị bào mòn , là màu của mái tóc từng hồng rực rỡ đang bị bào mòn , giống như khi nhìn vào gương mặt người già đầy nếp nhăn , người ta không nghĩ về hiện tại mà thường thắc mắc về quá khứ , rồi tự hỏi , bà còn sống đến bao lâu ?
. Vốn lặng lẽ hiền lành , Sakura thường đi ra đi vào Konoha như cái bóng , cô ấy vốn dĩ đã có dáng vẻ mờ nhạt như thế , như một người già.
Nhưng ,
Suy nghĩ về mái tóc dưới ánh trăng của cô ấy làm anh bỗng bật cười ,
Có lẽ , có lẽ Sakura đang biến mất , từ từ thôi , mọi màu sắc đang phai đi , đến khi không còn sự hiện diện thực thể nào nữa ,
Cô gái như cái bóng ấy .
Hay bởi vì Sasuke đã nhận ra rõ mầm mống của chia li ?
.
.
.
“ Này , cậu tự dưng lại cười . “ Sakura hỏi , lúc này đã ngồi xuống hiên nhà , gương mặt , hướng về phía mặt trăng , giống hệt như anh .
.
“ Tớ đang nghĩ đến một chuyện rất kì lạ “ Anh trả lời .
” Ồ , hôm nay cậu cũng rất kì lạ .” Cô ấy quay sang nhìn anh chằm chằm , gương mặt phản chiếu một đường nét vững vàng dưới ánh trăng “ Cậu trả lời tớ .”
“ Có gì lạ đâu .”
“ Đựơc rồi , được rồi .” Cô ấy cười “ Cậu đang nghĩ cái gì vậy.”
.
“ Về chuyện cậu biến mất .”
“Cái gì cơ ?” Sakura lắp lại .
“ Tóc của cậu đang nhạt đi . Cậu đang bốc hơi . Lúc tớ về thì cậu đã biến mất rồi , chẳng còn ai nhớ cậu cả .”
Sakura dựa đầu vào gối , mái tóc loe hoe che mất gò má nhỏ , làm cô có vẻ gì đó vừa ngang ngược xấc láo , lại rất hiền lành .
“ Có phải vì sắp đi nên bỗng dưng ăn nói kì lạ không ? .” Sakura chầm chậm nói “ Dù cậu nói có vẻ đúng .”
“ Đùa đấy .” Anh duỗi hai chân thẳng ra thoải mái như trẻ con “ Thật ra cậu lúc nào cũng thế phải không , lầm lì lẳng lặng rồi biến mất lúc nào không hay ấy ? “
“ Chắc là vậy . Thật là vô dụng nhỉ ? .”
“ Cậu cũng biết à .”
“ Ừ , tất cả chúng ta đều như vậy phải không ? . “ Sakura hướng thẳng ra con đường tối phía trước mặt , giọng hùng hồn “ Không rõ mình là ai , cũng không biết chỗ mình thuộc về , lại càng không có mơ ước trong sáng to lớn đễ cố gắng . Rõ ràng sinh ra ở trên đời này là diễm phúc , nhưng lúc nào cũng lặng lẽ nhìn nó như một người ngoài cuộc cô đơn , phải không nào ? “
.
Hiên nhà hướng về phía trăng , là xét ở phạm vi bầu trời .Dưới mặt đất , anh và cô ấy đang hướng về phía núi Asagao , bóng cây cối trên núi đè xuống thật nặng nề. Những điều cô ấy nói , tuy không rành mạch như khi thốt ra chúng , nhưng Sasuke nghĩ mình nắm bắt được . Cái thứ cảm giác gọi là lạc lõng ấy . Trong lòng anh , như mỗi khi nghe lời nói của cô ấy , lại dấy lên một cơn bão nhỏ.
.
.
.
Bỗng dưng Sasuke muốn hỏi , dù có đi 10 năm hay 20 năm , tớ có thể quay về được không ?
Như một đứa trẻ.
.
.
.
.
.
.
.
“ Này ,cố gắng quay về khi tớ còn ở đây đấy nhé !”
Chiếc ô màu vàng vẽ hình hoa cải mở to như bông hoa nở rực rỡ , gương mặt Sakura chưa kịp hiện ra đã nghe thấy câu nói đó rồi .
“ Cố gắng đợi đi .” Anh cười , nói bằng giọng bông đùa “ Cậu giỏi việc ấy nhất mà .”
“ Đúng vậy nhỉ .” Sakura cũng cười , đôi mắt hơi cụp xuống làm nó càng giống một nét vẽ cắt ngang gương mặt . Trong một lúc Sakura mang dáng vẻ mờ nhạt của du nữ mùa xuân trong bức tranh cổ .
Đi xuống cuối thềm nhà là lại thấy mặt trăng lộ ra không dấu diếm . Sakura cũng nhìn mặt trăng . Trong đêm , ánh sáng yếu ớt lại càng thừa thãi . Một mình dưới chiếc ô , chạm vào cái lạnh toát của tay cầm bằng sắt , Sakura có dáng vẻ đau buồn tội nghiệp đặc biệt . Dù chưa từng nhìn thấu nội tâm của cô ấy , nhưng Sasuke nghĩ trong lòng Sakura , hạt mầm chia lia đã vươn thành cây và nở hoa mất rồi .
.
.
.
“ Tạm biệt , Sasuke-kun .” Cô ấy nói .
“ Tạm biệt .” Sasuke trả lời .
“ Khi cậu quay về , tớ vẫn ngồi vẽ ở chỗ cầu đấy .” Sakura bước xuống sân “ Nhớ chào tớ một tiếng nhé .”
“ Được .”
.
.
Sasuke đóng cửa . Khi cánh cửa khép hờ chỉ còn nhìn thấy một nửa gương mặt tĩnh lặng của Sakura .
Đó là mùa xuân , hoa đào nở rộ , phủ lên không gian những hạt bụi màu hồng .
.
.
.
Anh nhớ mình đã cảm thấy chán ghét thế nào khi tối nay cô ấy đến , như mọi ngày , thể nào cũng chuẩn bị thức ăn đủ thứ kiều . Trong căn bếp nồng nặc mùi cá nứơc và lu mờ bởi khỏi từ chiếc ấm trà đặt trên bếp , Sakura chỉ lặng lẽ mỉm cười khi anh bảo sẽ rời bỏ Konoha.
Bỗng dưng anh nhớ tới gương mặt cô ấy lúc nhỏ . Những đường nét vững vàng trên sống mũi cô ấy , chống đỡ mọi sức mạnh của cơn mưa ngoài cửa sổ . Bức tranh cô dâu và cây anh đào của cô ấy , và buồn cười đến thế nào , kể cả đôi mắt ráo hoảnh không một giọt nứơc của cô ấy . Đêm cuối cùng đặt chân ở Konoha đó , cảm giác sống động về kỉ niệm của quá khứ xoáy ở trong lòng đến tận bây giờ , Sasuke vẫn không quên .
.
.
.
Vì lúc đó Sakura đã khóc .
Lần đầu tiên anh nhìn thấy cô ấy khóc . Chỉ một giọt nứơc duy nhất từ khoé mắt rơi xuống , chảy dài trên gương mặt chậm chạp rồi biến mất. Mặt trăng treo lơ lửng trên đầu bình thản . Còn Sasuke qua khe cửa lại bàng hoàng
.
.
..
“ Sasuke-kun , đừng đi .”
Cô ấy thì thầm . Lúc đó không hiểu vì sao anh lại nghe thấy tiếng cót két của chiếc đu quay , nhưng đúng như lời Sakura nói ,mùa hè khu kí túc đó đã qua rồi .
.
.
.
“ Tớ sẽ không đợi nữa đâu .”
.
.
.
-*-
.
.
.
Trong suốt nhiều năm , Sasuke đã đựơc bảo vệ bằng một tấm màn lớn được đan kết bằng rất nhiều điều . Dù anh khi ấy chưa từng nhận ra , nhưng khi bước ra ngoài mới thấy được sự an toàn của nó. Tấm màn dù mơ hồ nhưng chắc chắn và kiên định , ấm áp đến nỗi khi chưa thử bước ra thì chưa từng biết mình đã ở trong đó . Đó là cuộc sống nhàn hạ lặng lẽ ở Konoha , dịu dàng ôm lấy cô gái vẽ hoa anh đào.
Mỗi khi nghĩ về khoảng thời gian kì lạ nhưng nhàn nhã đó , thì mọi thứ lại hiện về sống động như bức tranh trong lòng anh : Khu kí túc mùa hè ẩm ướt , mặt trăng , lon nứơc nhỏ , và cả giọt nước mắt duy nhất của Sakura , cả cái đã được cô định nghĩa là “ sự lạc lõng.”
Cả buổi tối cuối cùng đó , Sasuke không bỏ sót một chi tiết nào .
Sasuke vận còn rất nhớ.
Đó là buổi tối mà mùa hè đã qua rồi ,
Hoa đào nở rộ ,
Phủ lên không gian ,
những hạt bụi màu hồng.






Mon Jan 25, 2010 3:04 pm
[Naruto] The hana and the girl Bgavat12
Avatar
[Naruto] The hana and the girl Bgavat18
[Naruto] The hana and the girl Bgavat10[Naruto] The hana and the girl Bgavat12[Naruto] The hana and the girl Bgavat13
[Naruto] The hana and the girl Bgavat15Shinichi_Kudo[Naruto] The hana and the girl Bgavat17
[Naruto] The hana and the girl Bgavat19[Naruto] The hana and the girl Bgavat21[Naruto] The hana and the girl Bgavat22
Shinichi_KudoNewbie
Aquarius
Tổng số bài gửi : 11
Birthday : 04/02/1998
Age : 26
Status : www.blood.tv
Slogan của bạn : Slogan
Yên Nhật : 5391
Registration date : 12/07/2009
[Naruto] The hana and the girl Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Naruto] The hana and the girl

Chapter 2
*
Thỉnh thoảng có những cơn mưa lạ lùng .
Khi bầu trời không vần vũ mây đen . Tại sao lại như thế , đôi lúc Sasuke nghĩ suy nghĩ con người thường sai lệch . Có lẽ sau cơn mưa mới là mây đen , buổi sáng mới là kết thúc của một ngày , vì lúc đó không phải khoảng thời gian quá nhiều ánh sáng chói mắt , làm con người mất lí trí nhất sao ?.
.
Nhưng cứ như thế mà người ta hay hướng về đêm .
.
Không phải trải qua nhiều chuyện , tâm hồn trở nên u tối , Sasuke mới đặc biệt thích bóng đêm . Cũng không phải vì sắp đối mặt với chia ly , hay quyết định rời bỏ Konoha bé nhỏ , trong lòng anh mới chân thật như bóng đêm như thế .
Cô ấy cũng thường không ngủ được , ra ngoài đánh đu . Ở khu kí túc xá nữ trứơc kia tiếng đu quay vang lên mãi không thôi . Cót két giữa đêm giống như tiếng thời gian đang chạy đi . Một nhịp quay là một ngày đi mất , không hiểu sao Sasuke khi nhìn sang khu kí túc cũ đó lại mường tượng ra vậy . Nhưng điều đặc biệt là , anh thích tiếng cót két đó , trong lòng mỗi khi nghe nó và nhìn thấy dáng bé nhỏ đang đánh đu thừơng muốn hét lên , ô , có một kẻ cũng giống như mình .
.
.
Có một kẻ ,…..
.
.
.
Nhưng Sasuke nhận ra ,
Đêm vừa tĩnh mịch , vừa đáng yêu , mái nhà lách tách những hạt mưa cuối cùng . Mùi quýt và bánh quế nhà bên làm con người ta mềm nhũn ,
.
.
ở hiên nhà , mùa hè khu kí túc đã qua rồi.
.
.
.
.
“ Nửa đêm mà ra ngoài ngồi à , Sasuke- kun ?.”
“ À ,tại không ngủ được .” Sasuke thấp giọng .
Cô ấy mỉm cười .
“ Vậy tớ làm đồng loã nhé . “
.
Đang đứng ở phía nhà bếp , Sakura mở tủ lạnh và ném cho anh một chai nước . Bỗng dưng khi thứ nứơc đường lạnh giá trôi xuống cổ họng và biến mất không tì vết , cảm giác sống động của mùa hè ở khu kí túc mất ngủ triên miên ấy , lại cựa quậy.
.
“ Này , giống lắm đấy .” Anh nói
“ Cái gì cơ ? .” Sakura trả lời
“ Khu kí túc xá năm cuối ấy , mùa hè thường hay uống thứ này .”
“ Hoá ra là đang nhớ khu kí túc đó à .” Sakura ngồi xuống , nhìn vào những hạt nước lấm tấm như thuỷ tinh trên cái lon thiếc bé nhỏ bằng đôi mắt chăm chú “ Nhưng Sasuke-kun , mùa hè đã qua rồi .”
.
Khi cô ấy ngồi hướng về mặt trăng , anh mới nhận ra .
Vầng trăng tháng 3 đang mọc , mùa hoa anh đào mới rộ lên tuần trước thôi , phủ lên không gian những hạt bụi màu hồng .
.
Màu tóc của Sakura càng ngày càng nhợt nhạt , trong đêm mới nhận ra rõ đến thế , sự nhợt nhạt kì lạ này . Không phải là màu của mái tóc hồng nhạt , mà là thứ màu sắc bị bào mòn , là màu của mái tóc từng hồng rực rỡ đang bị bào mòn , giống như khi nhìn vào gương mặt người già đầy nếp nhăn , người ta không nghĩ về hiện tại mà thường thắc mắc về quá khứ , rồi tự hỏi , bà còn sống đến bao lâu ?
. Vốn lặng lẽ hiền lành , Sakura thường đi ra đi vào Konoha như cái bóng , cô ấy vốn dĩ đã có dáng vẻ mờ nhạt như thế , như một người già.
Nhưng ,
Suy nghĩ về mái tóc dưới ánh trăng của cô ấy làm anh bỗng bật cười ,
Có lẽ , có lẽ Sakura đang biến mất , từ từ thôi , mọi màu sắc đang phai đi , đến khi không còn sự hiện diện thực thể nào nữa ,
Cô gái như cái bóng ấy .
Hay bởi vì Sasuke đã nhận ra rõ mầm mống của chia li ?
.
.
.
“ Này , cậu tự dưng lại cười . “ Sakura hỏi , lúc này đã ngồi xuống hiên nhà , gương mặt , hướng về phía mặt trăng , giống hệt như anh .
.
“ Tớ đang nghĩ đến một chuyện rất kì lạ “ Anh trả lời .
” Ồ , hôm nay cậu cũng rất kì lạ .” Cô ấy quay sang nhìn anh chằm chằm , gương mặt phản chiếu một đường nét vững vàng dưới ánh trăng “ Cậu trả lời tớ .”
“ Có gì lạ đâu .”
“ Đựơc rồi , được rồi .” Cô ấy cười “ Cậu đang nghĩ cái gì vậy.”
.
“ Về chuyện cậu biến mất .”
“Cái gì cơ ?” Sakura lắp lại .
“ Tóc của cậu đang nhạt đi . Cậu đang bốc hơi . Lúc tớ về thì cậu đã biến mất rồi , chẳng còn ai nhớ cậu cả .”
Sakura dựa đầu vào gối , mái tóc loe hoe che mất gò má nhỏ , làm cô có vẻ gì đó vừa ngang ngược xấc láo , lại rất hiền lành .
“ Có phải vì sắp đi nên bỗng dưng ăn nói kì lạ không ? .” Sakura chầm chậm nói “ Dù cậu nói có vẻ đúng .”
“ Đùa đấy .” Anh duỗi hai chân thẳng ra thoải mái như trẻ con “ Thật ra cậu lúc nào cũng thế phải không , lầm lì lẳng lặng rồi biến mất lúc nào không hay ấy ? “
“ Chắc là vậy . Thật là vô dụng nhỉ ? .”
“ Cậu cũng biết à .”
“ Ừ , tất cả chúng ta đều như vậy phải không ? . “ Sakura hướng thẳng ra con đường tối phía trước mặt , giọng hùng hồn “ Không rõ mình là ai , cũng không biết chỗ mình thuộc về , lại càng không có mơ ước trong sáng to lớn đễ cố gắng . Rõ ràng sinh ra ở trên đời này là diễm phúc , nhưng lúc nào cũng lặng lẽ nhìn nó như một người ngoài cuộc cô đơn , phải không nào ? “
.
Hiên nhà hướng về phía trăng , là xét ở phạm vi bầu trời .Dưới mặt đất , anh và cô ấy đang hướng về phía núi Asagao , bóng cây cối trên núi đè xuống thật nặng nề. Những điều cô ấy nói , tuy không rành mạch như khi thốt ra chúng , nhưng Sasuke nghĩ mình nắm bắt được . Cái thứ cảm giác gọi là lạc lõng ấy . Trong lòng anh , như mỗi khi nghe lời nói của cô ấy , lại dấy lên một cơn bão nhỏ.
.
.
.
Bỗng dưng Sasuke muốn hỏi , dù có đi 10 năm hay 20 năm , tớ có thể quay về được không ?
Như một đứa trẻ.
.
.
.
.
.
.
.
“ Này ,cố gắng quay về khi tớ còn ở đây đấy nhé !”
Chiếc ô màu vàng vẽ hình hoa cải mở to như bông hoa nở rực rỡ , gương mặt Sakura chưa kịp hiện ra đã nghe thấy câu nói đó rồi .
“ Cố gắng đợi đi .” Anh cười , nói bằng giọng bông đùa “ Cậu giỏi việc ấy nhất mà .”
“ Đúng vậy nhỉ .” Sakura cũng cười , đôi mắt hơi cụp xuống làm nó càng giống một nét vẽ cắt ngang gương mặt . Trong một lúc Sakura mang dáng vẻ mờ nhạt của du nữ mùa xuân trong bức tranh cổ .
Đi xuống cuối thềm nhà là lại thấy mặt trăng lộ ra không dấu diếm . Sakura cũng nhìn mặt trăng . Trong đêm , ánh sáng yếu ớt lại càng thừa thãi . Một mình dưới chiếc ô , chạm vào cái lạnh toát của tay cầm bằng sắt , Sakura có dáng vẻ đau buồn tội nghiệp đặc biệt . Dù chưa từng nhìn thấu nội tâm của cô ấy , nhưng Sasuke nghĩ trong lòng Sakura , hạt mầm chia lia đã vươn thành cây và nở hoa mất rồi .
.
.
.
“ Tạm biệt , Sasuke-kun .” Cô ấy nói .
“ Tạm biệt .” Sasuke trả lời .
“ Khi cậu quay về , tớ vẫn ngồi vẽ ở chỗ cầu đấy .” Sakura bước xuống sân “ Nhớ chào tớ một tiếng nhé .”
“ Được .”
.
.
Sasuke đóng cửa . Khi cánh cửa khép hờ chỉ còn nhìn thấy một nửa gương mặt tĩnh lặng của Sakura .
Đó là mùa xuân , hoa đào nở rộ , phủ lên không gian những hạt bụi màu hồng .
.
.
.
Anh nhớ mình đã cảm thấy chán ghét thế nào khi tối nay cô ấy đến , như mọi ngày , thể nào cũng chuẩn bị thức ăn đủ thứ kiều . Trong căn bếp nồng nặc mùi cá nứơc và lu mờ bởi khỏi từ chiếc ấm trà đặt trên bếp , Sakura chỉ lặng lẽ mỉm cười khi anh bảo sẽ rời bỏ Konoha.
Bỗng dưng anh nhớ tới gương mặt cô ấy lúc nhỏ . Những đường nét vững vàng trên sống mũi cô ấy , chống đỡ mọi sức mạnh của cơn mưa ngoài cửa sổ . Bức tranh cô dâu và cây anh đào của cô ấy , và buồn cười đến thế nào , kể cả đôi mắt ráo hoảnh không một giọt nứơc của cô ấy . Đêm cuối cùng đặt chân ở Konoha đó , cảm giác sống động về kỉ niệm của quá khứ xoáy ở trong lòng đến tận bây giờ , Sasuke vẫn không quên .
.
.
.
Vì lúc đó Sakura đã khóc .
Lần đầu tiên anh nhìn thấy cô ấy khóc . Chỉ một giọt nứơc duy nhất từ khoé mắt rơi xuống , chảy dài trên gương mặt chậm chạp rồi biến mất. Mặt trăng treo lơ lửng trên đầu bình thản . Còn Sasuke qua khe cửa lại bàng hoàng
.
.
..
“ Sasuke-kun , đừng đi .”
Cô ấy thì thầm . Lúc đó không hiểu vì sao anh lại nghe thấy tiếng cót két của chiếc đu quay , nhưng đúng như lời Sakura nói ,mùa hè khu kí túc đó đã qua rồi .
.
.
.
“ Tớ sẽ không đợi nữa đâu .”
.
.
.
-*-
.
.
.
Trong suốt nhiều năm , Sasuke đã đựơc bảo vệ bằng một tấm màn lớn được đan kết bằng rất nhiều điều . Dù anh khi ấy chưa từng nhận ra , nhưng khi bước ra ngoài mới thấy được sự an toàn của nó. Tấm màn dù mơ hồ nhưng chắc chắn và kiên định , ấm áp đến nỗi khi chưa thử bước ra thì chưa từng biết mình đã ở trong đó . Đó là cuộc sống nhàn hạ lặng lẽ ở Konoha , dịu dàng ôm lấy cô gái vẽ hoa anh đào.
Mỗi khi nghĩ về khoảng thời gian kì lạ nhưng nhàn nhã đó , thì mọi thứ lại hiện về sống động như bức tranh trong lòng anh : Khu kí túc mùa hè ẩm ướt , mặt trăng , lon nứơc nhỏ , và cả giọt nước mắt duy nhất của Sakura , cả cái đã được cô định nghĩa là “ sự lạc lõng.”
Cả buổi tối cuối cùng đó , Sasuke không bỏ sót một chi tiết nào .
Sasuke vận còn rất nhớ.
Đó là buổi tối mà mùa hè đã qua rồi ,
Hoa đào nở rộ ,
Phủ lên không gian ,
những hạt bụi màu hồng.






Mon Jan 25, 2010 3:05 pm
[Naruto] The hana and the girl Bgavat12
Avatar
[Naruto] The hana and the girl Bgavat18
[Naruto] The hana and the girl Bgavat10[Naruto] The hana and the girl Bgavat12[Naruto] The hana and the girl Bgavat13
[Naruto] The hana and the girl Bgavat15Shinichi_Kudo[Naruto] The hana and the girl Bgavat17
[Naruto] The hana and the girl Bgavat19[Naruto] The hana and the girl Bgavat21[Naruto] The hana and the girl Bgavat22
Shinichi_KudoNewbie
Aquarius
Tổng số bài gửi : 11
Birthday : 04/02/1998
Age : 26
Status : www.blood.tv
Slogan của bạn : Slogan
Yên Nhật : 5391
Registration date : 12/07/2009
[Naruto] The hana and the girl Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Naruto] The hana and the girl

Chapter 2
*
Thỉnh thoảng có những cơn mưa lạ lùng .
Khi bầu trời không vần vũ mây đen . Tại sao lại như thế , đôi lúc Sasuke nghĩ suy nghĩ con người thường sai lệch . Có lẽ sau cơn mưa mới là mây đen , buổi sáng mới là kết thúc của một ngày , vì lúc đó không phải khoảng thời gian quá nhiều ánh sáng chói mắt , làm con người mất lí trí nhất sao ?.
.
Nhưng cứ như thế mà người ta hay hướng về đêm .
.
Không phải trải qua nhiều chuyện , tâm hồn trở nên u tối , Sasuke mới đặc biệt thích bóng đêm . Cũng không phải vì sắp đối mặt với chia ly , hay quyết định rời bỏ Konoha bé nhỏ , trong lòng anh mới chân thật như bóng đêm như thế .
Cô ấy cũng thường không ngủ được , ra ngoài đánh đu . Ở khu kí túc xá nữ trứơc kia tiếng đu quay vang lên mãi không thôi . Cót két giữa đêm giống như tiếng thời gian đang chạy đi . Một nhịp quay là một ngày đi mất , không hiểu sao Sasuke khi nhìn sang khu kí túc cũ đó lại mường tượng ra vậy . Nhưng điều đặc biệt là , anh thích tiếng cót két đó , trong lòng mỗi khi nghe nó và nhìn thấy dáng bé nhỏ đang đánh đu thừơng muốn hét lên , ô , có một kẻ cũng giống như mình .
.
.
Có một kẻ ,…..
.
.
.
Nhưng Sasuke nhận ra ,
Đêm vừa tĩnh mịch , vừa đáng yêu , mái nhà lách tách những hạt mưa cuối cùng . Mùi quýt và bánh quế nhà bên làm con người ta mềm nhũn ,
.
.
ở hiên nhà , mùa hè khu kí túc đã qua rồi.
.
.
.
.
“ Nửa đêm mà ra ngoài ngồi à , Sasuke- kun ?.”
“ À ,tại không ngủ được .” Sasuke thấp giọng .
Cô ấy mỉm cười .
“ Vậy tớ làm đồng loã nhé . “
.
Đang đứng ở phía nhà bếp , Sakura mở tủ lạnh và ném cho anh một chai nước . Bỗng dưng khi thứ nứơc đường lạnh giá trôi xuống cổ họng và biến mất không tì vết , cảm giác sống động của mùa hè ở khu kí túc mất ngủ triên miên ấy , lại cựa quậy.
.
“ Này , giống lắm đấy .” Anh nói
“ Cái gì cơ ? .” Sakura trả lời
“ Khu kí túc xá năm cuối ấy , mùa hè thường hay uống thứ này .”
“ Hoá ra là đang nhớ khu kí túc đó à .” Sakura ngồi xuống , nhìn vào những hạt nước lấm tấm như thuỷ tinh trên cái lon thiếc bé nhỏ bằng đôi mắt chăm chú “ Nhưng Sasuke-kun , mùa hè đã qua rồi .”
.
Khi cô ấy ngồi hướng về mặt trăng , anh mới nhận ra .
Vầng trăng tháng 3 đang mọc , mùa hoa anh đào mới rộ lên tuần trước thôi , phủ lên không gian những hạt bụi màu hồng .
.
Màu tóc của Sakura càng ngày càng nhợt nhạt , trong đêm mới nhận ra rõ đến thế , sự nhợt nhạt kì lạ này . Không phải là màu của mái tóc hồng nhạt , mà là thứ màu sắc bị bào mòn , là màu của mái tóc từng hồng rực rỡ đang bị bào mòn , giống như khi nhìn vào gương mặt người già đầy nếp nhăn , người ta không nghĩ về hiện tại mà thường thắc mắc về quá khứ , rồi tự hỏi , bà còn sống đến bao lâu ?
. Vốn lặng lẽ hiền lành , Sakura thường đi ra đi vào Konoha như cái bóng , cô ấy vốn dĩ đã có dáng vẻ mờ nhạt như thế , như một người già.
Nhưng ,
Suy nghĩ về mái tóc dưới ánh trăng của cô ấy làm anh bỗng bật cười ,
Có lẽ , có lẽ Sakura đang biến mất , từ từ thôi , mọi màu sắc đang phai đi , đến khi không còn sự hiện diện thực thể nào nữa ,
Cô gái như cái bóng ấy .
Hay bởi vì Sasuke đã nhận ra rõ mầm mống của chia li ?
.
.
.
“ Này , cậu tự dưng lại cười . “ Sakura hỏi , lúc này đã ngồi xuống hiên nhà , gương mặt , hướng về phía mặt trăng , giống hệt như anh .
.
“ Tớ đang nghĩ đến một chuyện rất kì lạ “ Anh trả lời .
” Ồ , hôm nay cậu cũng rất kì lạ .” Cô ấy quay sang nhìn anh chằm chằm , gương mặt phản chiếu một đường nét vững vàng dưới ánh trăng “ Cậu trả lời tớ .”
“ Có gì lạ đâu .”
“ Đựơc rồi , được rồi .” Cô ấy cười “ Cậu đang nghĩ cái gì vậy.”
.
“ Về chuyện cậu biến mất .”
“Cái gì cơ ?” Sakura lắp lại .
“ Tóc của cậu đang nhạt đi . Cậu đang bốc hơi . Lúc tớ về thì cậu đã biến mất rồi , chẳng còn ai nhớ cậu cả .”
Sakura dựa đầu vào gối , mái tóc loe hoe che mất gò má nhỏ , làm cô có vẻ gì đó vừa ngang ngược xấc láo , lại rất hiền lành .
“ Có phải vì sắp đi nên bỗng dưng ăn nói kì lạ không ? .” Sakura chầm chậm nói “ Dù cậu nói có vẻ đúng .”
“ Đùa đấy .” Anh duỗi hai chân thẳng ra thoải mái như trẻ con “ Thật ra cậu lúc nào cũng thế phải không , lầm lì lẳng lặng rồi biến mất lúc nào không hay ấy ? “
“ Chắc là vậy . Thật là vô dụng nhỉ ? .”
“ Cậu cũng biết à .”
“ Ừ , tất cả chúng ta đều như vậy phải không ? . “ Sakura hướng thẳng ra con đường tối phía trước mặt , giọng hùng hồn “ Không rõ mình là ai , cũng không biết chỗ mình thuộc về , lại càng không có mơ ước trong sáng to lớn đễ cố gắng . Rõ ràng sinh ra ở trên đời này là diễm phúc , nhưng lúc nào cũng lặng lẽ nhìn nó như một người ngoài cuộc cô đơn , phải không nào ? “
.
Hiên nhà hướng về phía trăng , là xét ở phạm vi bầu trời .Dưới mặt đất , anh và cô ấy đang hướng về phía núi Asagao , bóng cây cối trên núi đè xuống thật nặng nề. Những điều cô ấy nói , tuy không rành mạch như khi thốt ra chúng , nhưng Sasuke nghĩ mình nắm bắt được . Cái thứ cảm giác gọi là lạc lõng ấy . Trong lòng anh , như mỗi khi nghe lời nói của cô ấy , lại dấy lên một cơn bão nhỏ.
.
.
.
Bỗng dưng Sasuke muốn hỏi , dù có đi 10 năm hay 20 năm , tớ có thể quay về được không ?
Như một đứa trẻ.
.
.
.
.
.
.
.
“ Này ,cố gắng quay về khi tớ còn ở đây đấy nhé !”
Chiếc ô màu vàng vẽ hình hoa cải mở to như bông hoa nở rực rỡ , gương mặt Sakura chưa kịp hiện ra đã nghe thấy câu nói đó rồi .
“ Cố gắng đợi đi .” Anh cười , nói bằng giọng bông đùa “ Cậu giỏi việc ấy nhất mà .”
“ Đúng vậy nhỉ .” Sakura cũng cười , đôi mắt hơi cụp xuống làm nó càng giống một nét vẽ cắt ngang gương mặt . Trong một lúc Sakura mang dáng vẻ mờ nhạt của du nữ mùa xuân trong bức tranh cổ .
Đi xuống cuối thềm nhà là lại thấy mặt trăng lộ ra không dấu diếm . Sakura cũng nhìn mặt trăng . Trong đêm , ánh sáng yếu ớt lại càng thừa thãi . Một mình dưới chiếc ô , chạm vào cái lạnh toát của tay cầm bằng sắt , Sakura có dáng vẻ đau buồn tội nghiệp đặc biệt . Dù chưa từng nhìn thấu nội tâm của cô ấy , nhưng Sasuke nghĩ trong lòng Sakura , hạt mầm chia lia đã vươn thành cây và nở hoa mất rồi .
.
.
.
“ Tạm biệt , Sasuke-kun .” Cô ấy nói .
“ Tạm biệt .” Sasuke trả lời .
“ Khi cậu quay về , tớ vẫn ngồi vẽ ở chỗ cầu đấy .” Sakura bước xuống sân “ Nhớ chào tớ một tiếng nhé .”
“ Được .”
.
.
Sasuke đóng cửa . Khi cánh cửa khép hờ chỉ còn nhìn thấy một nửa gương mặt tĩnh lặng của Sakura .
Đó là mùa xuân , hoa đào nở rộ , phủ lên không gian những hạt bụi màu hồng .
.
.
.
Anh nhớ mình đã cảm thấy chán ghét thế nào khi tối nay cô ấy đến , như mọi ngày , thể nào cũng chuẩn bị thức ăn đủ thứ kiều . Trong căn bếp nồng nặc mùi cá nứơc và lu mờ bởi khỏi từ chiếc ấm trà đặt trên bếp , Sakura chỉ lặng lẽ mỉm cười khi anh bảo sẽ rời bỏ Konoha.
Bỗng dưng anh nhớ tới gương mặt cô ấy lúc nhỏ . Những đường nét vững vàng trên sống mũi cô ấy , chống đỡ mọi sức mạnh của cơn mưa ngoài cửa sổ . Bức tranh cô dâu và cây anh đào của cô ấy , và buồn cười đến thế nào , kể cả đôi mắt ráo hoảnh không một giọt nứơc của cô ấy . Đêm cuối cùng đặt chân ở Konoha đó , cảm giác sống động về kỉ niệm của quá khứ xoáy ở trong lòng đến tận bây giờ , Sasuke vẫn không quên .
.
.
.
Vì lúc đó Sakura đã khóc .
Lần đầu tiên anh nhìn thấy cô ấy khóc . Chỉ một giọt nứơc duy nhất từ khoé mắt rơi xuống , chảy dài trên gương mặt chậm chạp rồi biến mất. Mặt trăng treo lơ lửng trên đầu bình thản . Còn Sasuke qua khe cửa lại bàng hoàng
.
.
..
“ Sasuke-kun , đừng đi .”
Cô ấy thì thầm . Lúc đó không hiểu vì sao anh lại nghe thấy tiếng cót két của chiếc đu quay , nhưng đúng như lời Sakura nói ,mùa hè khu kí túc đó đã qua rồi .
.
.
.
“ Tớ sẽ không đợi nữa đâu .”
.
.
.
-*-
.
.
.
Trong suốt nhiều năm , Sasuke đã đựơc bảo vệ bằng một tấm màn lớn được đan kết bằng rất nhiều điều . Dù anh khi ấy chưa từng nhận ra , nhưng khi bước ra ngoài mới thấy được sự an toàn của nó. Tấm màn dù mơ hồ nhưng chắc chắn và kiên định , ấm áp đến nỗi khi chưa thử bước ra thì chưa từng biết mình đã ở trong đó . Đó là cuộc sống nhàn hạ lặng lẽ ở Konoha , dịu dàng ôm lấy cô gái vẽ hoa anh đào.
Mỗi khi nghĩ về khoảng thời gian kì lạ nhưng nhàn nhã đó , thì mọi thứ lại hiện về sống động như bức tranh trong lòng anh : Khu kí túc mùa hè ẩm ướt , mặt trăng , lon nứơc nhỏ , và cả giọt nước mắt duy nhất của Sakura , cả cái đã được cô định nghĩa là “ sự lạc lõng.”
Cả buổi tối cuối cùng đó , Sasuke không bỏ sót một chi tiết nào .
Sasuke vận còn rất nhớ.
Đó là buổi tối mà mùa hè đã qua rồi ,
Hoa đào nở rộ ,
Phủ lên không gian ,
những hạt bụi màu hồng.






Mon Jan 25, 2010 3:13 pm
[Naruto] The hana and the girl Bgavat12
Avatar
[Naruto] The hana and the girl Bgavat18
[Naruto] The hana and the girl Bgavat10[Naruto] The hana and the girl Bgavat12[Naruto] The hana and the girl Bgavat13
[Naruto] The hana and the girl Bgavat15Shinichi_Kudo[Naruto] The hana and the girl Bgavat17
[Naruto] The hana and the girl Bgavat19[Naruto] The hana and the girl Bgavat21[Naruto] The hana and the girl Bgavat22
Shinichi_KudoNewbie
Aquarius
Tổng số bài gửi : 11
Birthday : 04/02/1998
Age : 26
Status : www.blood.tv
Slogan của bạn : Slogan
Yên Nhật : 5391
Registration date : 12/07/2009
[Naruto] The hana and the girl Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Naruto] The hana and the girl

Chapter 2
*
Thỉnh thoảng có những cơn mưa lạ lùng .
Khi bầu trời không vần vũ mây đen . Tại sao lại như thế , đôi lúc Sasuke nghĩ suy nghĩ con người thường sai lệch . Có lẽ sau cơn mưa mới là mây đen , buổi sáng mới là kết thúc của một ngày , vì lúc đó không phải khoảng thời gian quá nhiều ánh sáng chói mắt , làm con người mất lí trí nhất sao ?.
.
Nhưng cứ như thế mà người ta hay hướng về đêm .
.
Không phải trải qua nhiều chuyện , tâm hồn trở nên u tối , Sasuke mới đặc biệt thích bóng đêm . Cũng không phải vì sắp đối mặt với chia ly , hay quyết định rời bỏ Konoha bé nhỏ , trong lòng anh mới chân thật như bóng đêm như thế .
Cô ấy cũng thường không ngủ được , ra ngoài đánh đu . Ở khu kí túc xá nữ trứơc kia tiếng đu quay vang lên mãi không thôi . Cót két giữa đêm giống như tiếng thời gian đang chạy đi . Một nhịp quay là một ngày đi mất , không hiểu sao Sasuke khi nhìn sang khu kí túc cũ đó lại mường tượng ra vậy . Nhưng điều đặc biệt là , anh thích tiếng cót két đó , trong lòng mỗi khi nghe nó và nhìn thấy dáng bé nhỏ đang đánh đu thừơng muốn hét lên , ô , có một kẻ cũng giống như mình .
.
.
Có một kẻ ,…..
.
.
.
Nhưng Sasuke nhận ra ,
Đêm vừa tĩnh mịch , vừa đáng yêu , mái nhà lách tách những hạt mưa cuối cùng . Mùi quýt và bánh quế nhà bên làm con người ta mềm nhũn ,
.
.
ở hiên nhà , mùa hè khu kí túc đã qua rồi.
.
.
.
.
“ Nửa đêm mà ra ngoài ngồi à , Sasuke- kun ?.”
“ À ,tại không ngủ được .” Sasuke thấp giọng .
Cô ấy mỉm cười .
“ Vậy tớ làm đồng loã nhé . “
.
Đang đứng ở phía nhà bếp , Sakura mở tủ lạnh và ném cho anh một chai nước . Bỗng dưng khi thứ nứơc đường lạnh giá trôi xuống cổ họng và biến mất không tì vết , cảm giác sống động của mùa hè ở khu kí túc mất ngủ triên miên ấy , lại cựa quậy.
.
“ Này , giống lắm đấy .” Anh nói
“ Cái gì cơ ? .” Sakura trả lời
“ Khu kí túc xá năm cuối ấy , mùa hè thường hay uống thứ này .”
“ Hoá ra là đang nhớ khu kí túc đó à .” Sakura ngồi xuống , nhìn vào những hạt nước lấm tấm như thuỷ tinh trên cái lon thiếc bé nhỏ bằng đôi mắt chăm chú “ Nhưng Sasuke-kun , mùa hè đã qua rồi .”
.
Khi cô ấy ngồi hướng về mặt trăng , anh mới nhận ra .
Vầng trăng tháng 3 đang mọc , mùa hoa anh đào mới rộ lên tuần trước thôi , phủ lên không gian những hạt bụi màu hồng .
.
Màu tóc của Sakura càng ngày càng nhợt nhạt , trong đêm mới nhận ra rõ đến thế , sự nhợt nhạt kì lạ này . Không phải là màu của mái tóc hồng nhạt , mà là thứ màu sắc bị bào mòn , là màu của mái tóc từng hồng rực rỡ đang bị bào mòn , giống như khi nhìn vào gương mặt người già đầy nếp nhăn , người ta không nghĩ về hiện tại mà thường thắc mắc về quá khứ , rồi tự hỏi , bà còn sống đến bao lâu ?
. Vốn lặng lẽ hiền lành , Sakura thường đi ra đi vào Konoha như cái bóng , cô ấy vốn dĩ đã có dáng vẻ mờ nhạt như thế , như một người già.
Nhưng ,
Suy nghĩ về mái tóc dưới ánh trăng của cô ấy làm anh bỗng bật cười ,
Có lẽ , có lẽ Sakura đang biến mất , từ từ thôi , mọi màu sắc đang phai đi , đến khi không còn sự hiện diện thực thể nào nữa ,
Cô gái như cái bóng ấy .
Hay bởi vì Sasuke đã nhận ra rõ mầm mống của chia li ?
.
.
.
“ Này , cậu tự dưng lại cười . “ Sakura hỏi , lúc này đã ngồi xuống hiên nhà , gương mặt , hướng về phía mặt trăng , giống hệt như anh .
.
“ Tớ đang nghĩ đến một chuyện rất kì lạ “ Anh trả lời .
” Ồ , hôm nay cậu cũng rất kì lạ .” Cô ấy quay sang nhìn anh chằm chằm , gương mặt phản chiếu một đường nét vững vàng dưới ánh trăng “ Cậu trả lời tớ .”
“ Có gì lạ đâu .”
“ Đựơc rồi , được rồi .” Cô ấy cười “ Cậu đang nghĩ cái gì vậy.”
.
“ Về chuyện cậu biến mất .”
“Cái gì cơ ?” Sakura lắp lại .
“ Tóc của cậu đang nhạt đi . Cậu đang bốc hơi . Lúc tớ về thì cậu đã biến mất rồi , chẳng còn ai nhớ cậu cả .”
Sakura dựa đầu vào gối , mái tóc loe hoe che mất gò má nhỏ , làm cô có vẻ gì đó vừa ngang ngược xấc láo , lại rất hiền lành .
“ Có phải vì sắp đi nên bỗng dưng ăn nói kì lạ không ? .” Sakura chầm chậm nói “ Dù cậu nói có vẻ đúng .”
“ Đùa đấy .” Anh duỗi hai chân thẳng ra thoải mái như trẻ con “ Thật ra cậu lúc nào cũng thế phải không , lầm lì lẳng lặng rồi biến mất lúc nào không hay ấy ? “
“ Chắc là vậy . Thật là vô dụng nhỉ ? .”
“ Cậu cũng biết à .”
“ Ừ , tất cả chúng ta đều như vậy phải không ? . “ Sakura hướng thẳng ra con đường tối phía trước mặt , giọng hùng hồn “ Không rõ mình là ai , cũng không biết chỗ mình thuộc về , lại càng không có mơ ước trong sáng to lớn đễ cố gắng . Rõ ràng sinh ra ở trên đời này là diễm phúc , nhưng lúc nào cũng lặng lẽ nhìn nó như một người ngoài cuộc cô đơn , phải không nào ? “
.
Hiên nhà hướng về phía trăng , là xét ở phạm vi bầu trời .Dưới mặt đất , anh và cô ấy đang hướng về phía núi Asagao , bóng cây cối trên núi đè xuống thật nặng nề. Những điều cô ấy nói , tuy không rành mạch như khi thốt ra chúng , nhưng Sasuke nghĩ mình nắm bắt được . Cái thứ cảm giác gọi là lạc lõng ấy . Trong lòng anh , như mỗi khi nghe lời nói của cô ấy , lại dấy lên một cơn bão nhỏ.
.
.
.
Bỗng dưng Sasuke muốn hỏi , dù có đi 10 năm hay 20 năm , tớ có thể quay về được không ?
Như một đứa trẻ.
.
.
.
.
.
.
.
“ Này ,cố gắng quay về khi tớ còn ở đây đấy nhé !”
Chiếc ô màu vàng vẽ hình hoa cải mở to như bông hoa nở rực rỡ , gương mặt Sakura chưa kịp hiện ra đã nghe thấy câu nói đó rồi .
“ Cố gắng đợi đi .” Anh cười , nói bằng giọng bông đùa “ Cậu giỏi việc ấy nhất mà .”
“ Đúng vậy nhỉ .” Sakura cũng cười , đôi mắt hơi cụp xuống làm nó càng giống một nét vẽ cắt ngang gương mặt . Trong một lúc Sakura mang dáng vẻ mờ nhạt của du nữ mùa xuân trong bức tranh cổ .
Đi xuống cuối thềm nhà là lại thấy mặt trăng lộ ra không dấu diếm . Sakura cũng nhìn mặt trăng . Trong đêm , ánh sáng yếu ớt lại càng thừa thãi . Một mình dưới chiếc ô , chạm vào cái lạnh toát của tay cầm bằng sắt , Sakura có dáng vẻ đau buồn tội nghiệp đặc biệt . Dù chưa từng nhìn thấu nội tâm của cô ấy , nhưng Sasuke nghĩ trong lòng Sakura , hạt mầm chia lia đã vươn thành cây và nở hoa mất rồi .
.
.
.
“ Tạm biệt , Sasuke-kun .” Cô ấy nói .
“ Tạm biệt .” Sasuke trả lời .
“ Khi cậu quay về , tớ vẫn ngồi vẽ ở chỗ cầu đấy .” Sakura bước xuống sân “ Nhớ chào tớ một tiếng nhé .”
“ Được .”
.
.
Sasuke đóng cửa . Khi cánh cửa khép hờ chỉ còn nhìn thấy một nửa gương mặt tĩnh lặng của Sakura .
Đó là mùa xuân , hoa đào nở rộ , phủ lên không gian những hạt bụi màu hồng .
.
.
.
Anh nhớ mình đã cảm thấy chán ghét thế nào khi tối nay cô ấy đến , như mọi ngày , thể nào cũng chuẩn bị thức ăn đủ thứ kiều . Trong căn bếp nồng nặc mùi cá nứơc và lu mờ bởi khỏi từ chiếc ấm trà đặt trên bếp , Sakura chỉ lặng lẽ mỉm cười khi anh bảo sẽ rời bỏ Konoha.
Bỗng dưng anh nhớ tới gương mặt cô ấy lúc nhỏ . Những đường nét vững vàng trên sống mũi cô ấy , chống đỡ mọi sức mạnh của cơn mưa ngoài cửa sổ . Bức tranh cô dâu và cây anh đào của cô ấy , và buồn cười đến thế nào , kể cả đôi mắt ráo hoảnh không một giọt nứơc của cô ấy . Đêm cuối cùng đặt chân ở Konoha đó , cảm giác sống động về kỉ niệm của quá khứ xoáy ở trong lòng đến tận bây giờ , Sasuke vẫn không quên .
.
.
.
Vì lúc đó Sakura đã khóc .
Lần đầu tiên anh nhìn thấy cô ấy khóc . Chỉ một giọt nứơc duy nhất từ khoé mắt rơi xuống , chảy dài trên gương mặt chậm chạp rồi biến mất. Mặt trăng treo lơ lửng trên đầu bình thản . Còn Sasuke qua khe cửa lại bàng hoàng
.
.
..
“ Sasuke-kun , đừng đi .”
Cô ấy thì thầm . Lúc đó không hiểu vì sao anh lại nghe thấy tiếng cót két của chiếc đu quay , nhưng đúng như lời Sakura nói ,mùa hè khu kí túc đó đã qua rồi .
.
.
.
“ Tớ sẽ không đợi nữa đâu .”
.
.
.
-*-
.
.
.
Trong suốt nhiều năm , Sasuke đã đựơc bảo vệ bằng một tấm màn lớn được đan kết bằng rất nhiều điều . Dù anh khi ấy chưa từng nhận ra , nhưng khi bước ra ngoài mới thấy được sự an toàn của nó. Tấm màn dù mơ hồ nhưng chắc chắn và kiên định , ấm áp đến nỗi khi chưa thử bước ra thì chưa từng biết mình đã ở trong đó . Đó là cuộc sống nhàn hạ lặng lẽ ở Konoha , dịu dàng ôm lấy cô gái vẽ hoa anh đào.
Mỗi khi nghĩ về khoảng thời gian kì lạ nhưng nhàn nhã đó , thì mọi thứ lại hiện về sống động như bức tranh trong lòng anh : Khu kí túc mùa hè ẩm ướt , mặt trăng , lon nứơc nhỏ , và cả giọt nước mắt duy nhất của Sakura , cả cái đã được cô định nghĩa là “ sự lạc lõng.”
Cả buổi tối cuối cùng đó , Sasuke không bỏ sót một chi tiết nào .
Sasuke vận còn rất nhớ.
Đó là buổi tối mà mùa hè đã qua rồi ,
Hoa đào nở rộ ,
Phủ lên không gian ,
những hạt bụi màu hồng.







Sun Jul 18, 2010 9:58 am
[Naruto] The hana and the girl Bgavat12
Avatar
[Naruto] The hana and the girl Bgavat18
[Naruto] The hana and the girl Bgavat10[Naruto] The hana and the girl Bgavat12[Naruto] The hana and the girl Bgavat13
[Naruto] The hana and the girl Bgavat15Anonymous[Naruto] The hana and the girl Bgavat17
[Naruto] The hana and the girl Bgavat19[Naruto] The hana and the girl Bgavat21[Naruto] The hana and the girl Bgavat22
Monochan
[Naruto] The hana and the girl Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Naruto] The hana and the girl

Bạn ơi! Cho tớ hỏi là bạn đã thực sự xin phép chị CindeRinlla chưa? Vì có vẻ như bạn cop fanfic này từ bên vncomicfarm ( tớ là người xin phép chị ấy và có dòng note in đậm)
Note: Fanfic do chị CindeRinlla viết và tớ chỉ là người xin phép chị post lên nông trường mình.






Sun Jul 18, 2010 6:34 pm
[Naruto] The hana and the girl Bgavat12
Avatar
[Naruto] The hana and the girl Bgavat18
[Naruto] The hana and the girl Bgavat10[Naruto] The hana and the girl Bgavat12[Naruto] The hana and the girl Bgavat13
[Naruto] The hana and the girl Bgavat15Shinichi_Kudo[Naruto] The hana and the girl Bgavat17
[Naruto] The hana and the girl Bgavat19[Naruto] The hana and the girl Bgavat21[Naruto] The hana and the girl Bgavat22
Shinichi_KudoNewbie
Aquarius
Tổng số bài gửi : 11
Birthday : 04/02/1998
Age : 26
Status : www.blood.tv
Slogan của bạn : Slogan
Yên Nhật : 5391
Registration date : 12/07/2009
[Naruto] The hana and the girl Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Naruto] The hana and the girl

Monochan đã viết:Bạn ơi! Cho tớ hỏi là bạn đã thực sự xin phép chị CindeRinlla chưa? Vì có vẻ như bạn cop fanfic này từ bên vncomicfarm ( tớ là người xin phép chị ấy và có dòng note in đậm)
Note: Fanfic do chị CindeRinlla viết và tớ chỉ là người xin phép chị post lên nông trường mình.

Bạn ơi, bài này là do tớ sưu tầm, với lại tớ đã ghi rõ tên của chủ bài viết. Tớ khong vi phạm bản quyền hay bất cứ thứ gì khác cả.
Cảm ơn !






[Naruto] The hana and the girl Bgavat12
Avatar
[Naruto] The hana and the girl Bgavat18
[Naruto] The hana and the girl Bgavat10[Naruto] The hana and the girl Bgavat12[Naruto] The hana and the girl Bgavat13
[Naruto] The hana and the girl Bgavat15[Naruto] The hana and the girl Bgavat17
[Naruto] The hana and the girl Bgavat19[Naruto] The hana and the girl Bgavat21[Naruto] The hana and the girl Bgavat22
Sponsored content
[Naruto] The hana and the girl Vide10

Bài gửiTiêu đề: Re: [Naruto] The hana and the girl







Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
º°¨(¯`'•.¸Sesshoumaru FC¸.•'´¯)¨°º » Nơi Cảm Xúc Thăng Hoa » Sáng Tác Đầu Tay » Fan Fiction-